Gửi Daniel yêu quý,
Thế là tròn một tháng Daniel xa rời Việt Nam để trở về nước Pháp yêu dấu. Cách đây vài hôm mình nhận được thư Daniel, đọc xong thấy nhớ Daniel quá. Mình thấy sống mũi cay cay khi thấy Daniel dành những tình cảm cho Việt Nam mến yêu của mình. Mình biết thời gian ở Việt Nam không lâu và Daniel đã chọn Hạ Long là điểm đến. Những ngày khám phá vịnh Hạ long mình biết đã để lại trong lòng Daniel tình cảm quá lớn rồi. Daniel nói là "không thể còn nơi nào đáng đi hơn nữa, không thể chần chừ nữa, mình sẽ vận động bạn bè ở Pháp đến và bình chọn Hạ Long không phải chỉ của đất nước các bạn mà của cả mình nữa".
Trong lòng mình thầm cảm ơn Daniel nhiều lắm. Mình thấy chính Daniel là người đánh thức những cảm xúc ngọt ngào của mình đối với Hạ Long, nơi mà chính mình cũng bao lâu vẫn còn thờ ơ. Mình là người Việt Nam, cách di sản thiên nhiên thế giới chưa đầy 300 km thế mà mình chỉ ngắm nhìn qua những bức tranh và cũng chỉ đi qua lướt đi lướt lại, chưa bao giờ vào mạng để bình chọn cho Hạ Long chỉ vì ngại mất thời gian và có ngồi bên máy tính thì lại cũng quên không nhớ.
Mình nhớ hôm Daniel "năn nỉ" đi cùng xuống du thuyền Bhaya để bắt đầu khám phá một trong những đề cử di sản thiên nhiên thế giới. Mình còn chần chừ mãi, nhưng Daniel nói là trước khi sang Việt Nam Daniel đã biết rất rõ về Hạ Long rồi, sang đây Daniel quyết tâm phải đi và muốn có một người bạn Việt Nam như mình đi cùng. Rồi Daniel làm mình “nể” và khâm phục vì kiến thức về Hạ Long. Chuyến đi đã làm thay đổi quan niệm của mình. Bắt đầu từ đó mình thấy say mê và bắt đầu chuyến du hành đầy thú vị.
Daniel nói với mình là không có gì tuyệt vời hơn khi được nghỉ ngơi, đón hoàng hôn và bình mình trên một chiếc tàu sang trọng trong một khung cảnh lung linh, nên thơ giữa vịnh nước xanh và những đảo đá vôi đan xen trùng điệp. Mình nhớ lúc hoàng hôn chếch xuống, xuyên qua ô cửa con tàu, khung cảnh song nước núi non tuyệt đẹp, Daniel đứng lặng, nắm tay mình và nói: "Bạn phải thật tự hào khi Việt Nam có Hạ Long, bạn là người hạnh phúc khi bạn muốn chỉ mất 4 giờ đồng hồ có thể đến được đây. Còn tớ năm sau, tớ sẽ đưa gia đình và chú cún con yêu quý tới đây, nhất định thế, tớ phải quay trở lại thật nhanh nếu có thể được".
Hệ thống hang động đá vôi là điểm nhấn đầu tiên. Động Thiên Cung là một bảo tàng mỹ thuật vô cùng độc đáo, một tòa lâu đài cổ tích đã hóa đá giữa biển khơi. Đó là huyền thoại cuộc chia tay giữa Rồng bố và rồng mẹ, là mê cung của Hoàng đế ba tư trong nghìn lẻ một đêm. Hang Đầu Gỗ ẩn chứa vẻ đẹp hoang sơ tịch mịch, là bức tranh thủy mặc thiên nhiên thời tiền sử, gắn liền với chiến tích thời nhà Trần. Hang Sửng Sốt là nhà hát Opera thời Trung Cổ gắn liền với truyền thuyết Thánh Gióng. Daniel như ngập chìm trong giấc mơ nối tiếp giấc mơ khi nghe được vốn kiến thức ít ỏi của mình về Hạ Long.
Lúc tàu cập neo bên bãi tắm Titop, Daniel nói rằng Daniel chợt nhớ biển La Voile Rouge ở Pháp, nơi Daniel đã sinh ra nhưng Titop tuyệt hơn là bãi tắm được ôm trọn trong lòng vịnh thơ mộng, giữa không gian 1.969 hòn đảo đá vôi lớn nhỏ mà không ở đâu có được. Còn nữa, mình vẫn giữ bức ảnh Daniel chụp vịnh Hạ Long lúc hai đứa trèo lên đỉnh núi của đảo Titop.
Bức ảnh thật tuyệt, hơn cả một bức tranh, mình không thể tin được cảnh đẹp đó lại có ở Việt Nam, quê hương của mình. Mình đã nói đùa với Daniel rằng, hàng ngàn con rồng đã chọn nơi đây để hạ cánh, các hòn đảo được phủ rêu phong kia là các chú rồng con đang uốn mình lượn nhấp nhô trên vịnh. Daniel nói rằng nếu không có các cánh buồm thì thực sự vịnh Hạ Long sẽ kém phần thi vị hơn rất nhiều. Cảm ơn Daniel đã khơi cho mình tình yêu, cảm xúc và đã làm thay đổi cách nhìn của mình với Hạ Long.
Mình nhớ tiếng cười giòn tan của Daniel trong buổi sáng sớm vẫn còn hơi sương ướt át, bọn mình chèo Kayak chui qua hang Luồn để chui vào hồ nước bên trong mà Daniel ngộ nghĩnh gọi là “Ao Tiên”. Thật thú vị vì đây là một trong những điểm nhấn của chuyển hành trình. Daniel so sánh chèo Kayak ở đây Daniel có cảm giác là đang đi Kayak ở hẻm núi Katherine - Oxtralia nhưng ở đây còn thú vị và hùng vĩ hơn nơi Daniel đã đi qua.
Từ xa, Daniel nói là làm sao chui qua được cửa hang kia, thế rồi sau một lúc chèo thuyền trải qua cảm giác mạo hiểm hai đứa bị “nuốt chửng” qua cổ họng khổng lồ có lúc tưởng chừng hàng khối nhũ đá đè bẹp xuống người rồi chui tọt vào chiếc bụng cóc để rồi mở ra thế giới khác bên trong: đó là thế giới “Ao Tiên”. Daniel đã đặt tên ngộ nghĩnh đáng yêu cho các hòn đảo nơi đây. Những đảo đá vôi bị ăn mòn dưới chân Daniel gọi là “súp lơ xanh”, đảo “rùa cõng nhau”, hòn “búp bê”, hòn “tình nhân”… một thế giới cổ tích hóa đá.
Sau chuyến đi, mình như có một nhân sinh quan khác lạ Daniel à. Mình thấy con người cần làm tốt những việc làm nhỏ bé để bắt đầu một công việc lớn hơn. Nếu không có một người bạn đến từ đất nước, liệu mình có thay đổi. Mình thoáng chút xấu hổ vì ý nghĩ đó. Dù muộn còn hơn không, ngay khi trở về Hà Nội mình đã thể hiện sự tôn vinh vẻ đẹp Hạ Long từ một công việc rất nhỏ là bật máy tính vào mạng bình chọn vịnh Hạ long, gửi link cho bạn bè và chia sẻ cảm xúc chuyến đi với các bạn của mình.
Phạm Thị Hằng