X1 trang bị ống kính tiêu cự cố định 24mm f/2.8 Elmarit (tương đương tiêu cự 35mm khi quy đổi về hệ máy phim 24 x 36mm. Ống kính này rút vào được khiến cho X1 rất gọn gàng khi tắt máy, như một thân máy M6 với ống kính collapsible vậy.
Máy nặng 286g, thuận tiện cho việc di chuyển, với lớp vỏ bằng nhôm và magnesium bọc da sang trọng. Một thiết kế hoàn hảo và đáng giá.
Giống như M9, menu của X1 rất dễ hiểu, tiện dụng. Một bánh xe lăn dùng để duyệt ảnh và lấy nét tay trong chế độ manual, một pad bốn chiều có vòng xoay bao quanh. Màn hình 2.7" chân thực về màu nhưng chỉ có 230 nghìn điểm ảnh và hơi tối. Năm nút nhỏ bên trái màn hình để chỉnh nhanh chế độ lấy nét, cân bằng trắng, thay đổi ISO. Và cũng giống như M9, phải chờ một chút ảnh mới được "làm tươi" và hiển thị hết trên màn hình - có lẽ do bộ nhớ đệm cho LCD hạn chế.
Hai núm xoay riêng rẽ để chỉnh khẩu độ và tốc độ. Vặn cả hai về "A", ta có chế độ chương trình tự động. Đặt màn trập về "A" tương đương với ưu tiên khẩu độ và ngược lại.
Nóc máy của Leica X1
Tôi chỉ ngán X1 mỗi điểm lấy nét chậm. Vâng, rất chậm. Nghe nói Leica sẽ khắc phục khi nâng cấp firmware trong vài tuần nữa. Trước mắt, với firmware 1.0, ống kính kêu rin rít mãi mới vào nét được. X1 chẳng phải point 'n' shoot cũng không SLR, vì thế có thể nó gặp khó khăn trong việc nhận biết độ tương phản ánh sáng lúc lấy nét AF.
Tất nhiên bạn không cầm X1 đi chụp thể thao (ai lại chụp thể thao bằng ống kính 35mm!), nên chế độ AF hiệu dụng nhất ở X1 theo ý cá nhân tôi là điểm trung tâm (central AF point) hoặc Spot AF - ta vừa đo sáng vừa lấy nét rồi "khóa" thông số lại trước khi bố cục ảnh. Muốn lấy nét tay cũng được: bạn lăn bánh xe để phóng lớn chi tiết rồi canh nét bằng mắt thường. Trên diễn đàn Leica, người ta khuyên bạn đặt khẩu độ 8 và đặt nét ở 6 feet để chụp sinh hoạt đường phố, bảo đảm ảnh luôn luôn nét.
Đèn flash trên Leica X1
Chế độ ảnh RAW của X1 được quy định theo tiêu chuẩn DNG, tức digital negative - âm bản số. Tôi thích dạng file này hơn các dạng RAW cầu kỳ khác. Nó thân thiện, dễ dàng mở trong Photoshop, và có ý nghĩa "lịch sử", gợi nhớ ảnh phim. Chế độ màu ưa chuộng của tôi là Natural, và giả lập phim yêu thích nhất là High Contrast B&W.
Ở ISO 800, ảnh vẫn mịn và màu da người vẫn trung thực. Với một chút kinh nghiệm, bạn có thể chụp X1 ở ISO 1600 đen trắng để có độ vỡ hạt như phim nhạy sáng.
Ảnh đen trắng chụp từ Leica X1
Ở mode AF thường, chủ đề vào gần nhất cũng phải 60cm; mode macro AF cho vào đến 30cm nhưng lấy nét vất vả: X1 không phải là chiếc máy để chụp cận ảnh. Muốn macro, bạn hãy lấy Leica D-Lux 5.
Tôi chưa có dịp thử Sigma DP2, dòng máy được xem là ngang ngửa tính năng với X1, còn Fujifilm X100 chưa chính thức tung ra thị trường. Nhưng so sánh thông số kỹ thuật thì quả thực X1 đã rất "đỉnh": ống kính Leica và cảm biến CMOS Kodak. Nhất là, nó cho những người yêu Leica cảm giác được cầm một M9 biến thể gọn nhẹ.
Quốc Bảo