Sau khi tốt nghiệp Đại học Kiến trúc, Trường làm việc tại một cơ quan nhà nước với thu nhập khá cao, nhưng công việc lại khá nhàn hạ: khảo sát, đưa ra ý tưởng và lên bản vẽ.
Là người năng động và không thích yên phận, nên năm 2005, sau hai năm làm việc tại đây, Trường đã quyết định “ra riêng”, mở Công ty Thiết kế Đông Á.
Số vốn ban đầu chỉ là mấy chục triệu đồng nhưng nhờ có óc sáng tạo, chăm chỉ cộng với... chút may mắn, Công ty liên tục nhận được hợp đồng. Trường bảo, cô chỉ cần lời khoảng 7 - 8% giá trị hợp đồng, nhưng điều quan trọng là khách hàng phải thực sự hài lòng về chất lượng công trình.
Công ty cứ thế từng bước đi lên, nhận làm từ những công trình nhà ở nhỏ, nhà phố đến các dự án lớn, từ đó Trường tích lũy vốn để mở rộng kinh doanh.
Đã kinh doanh thì phải có “máu liều”, thế nên năm 2009, Trường bán căn nhà đang ở, lấy tiền xây kho xưởng, cửa hàng làm cửa sắt để cung cấp cho các công trình. Đông Á thực hiện các dự án từ khâu thiết kế cho đến khi hoàn thành và kiêm luôn trang trí nội thất.
Năm 2010, khi hoạt động của Công ty Đông Á đã ổn định, Trường bắt đầu chuyển hướng sang kinh doanh thời trang với những sản phẩm thủ công.
Theo Trường, thời trang và kiến trúc có nét tương đồng. Nếu trong kiến trúc Trường chọn phong cách tối giản, thì trong thời trang Trường chọn phong cách hoài cổ cho các sản phẩm của mình.
Cô tìm tòi các mẫu trang phục phương Tây thịnh hành vào những năm 1950, 1960 của thế kỷ trước, rồi dựa vào đó thiết kế các sản phẩm với chất liệu là vải thô, mềm, thay đổi các chi tiết cho phù hợp với xu hướng hiện đại và thích hợp với người Á Đông.
Trường cho biết, cô không sản xuất hàng loạt mà mỗi mẫu chỉ làm một hoặc hai cái với những loại vải hiếm, nhập từ Nhật Bản để tạo bản sắc riêng cho Shin, cũng là đánh vào tâm lý không thích “đụng hàng” của khách hàng.
Và cứ sáu tháng một lần, Trường lại thay đổi cách bài trí bên trong cửa hàng để tạo sự mới lạ nhằm thu hút khách. Đối với Trường, Shin là nơi thư giãn và giúp cô thực hiện sở thích thiết kế thời trang, thế nên sản phẩm ở Shin có giá khá “mềm”.
Trong những tháng đầu hoạt động, doanh thu chỉ đủ trang trải chi phí thuê mặt bằng, mua vải vóc, nguyên phụ liệu và nhân công, thế nhưng Trường thấy rất vui vì lượng khách quen ngày càng nhiều và bắt đầu có những đơn đặt hàng từ nước ngoài.
Do nằm ở khu vực có nhiều khách sạn có người nước ngoài lưu trú nên ngoài người Việt, Shin còn thu hút khá đông khách đến từ Nhật, Malaysia, Anh, Pháp..., và họ rất thích sản phẩm đặc biệt của Shin là những chiếc áo len do mẹ Trường đan bằng tay.
Điểm nhấn tạo ấn tượng cho cửa hàng là những món đồ cũ kỹ: chiếc rương gỗ, máy may, máy chụp hình, máy đánh chữ... gắn liền với những kỷ niệm của người thân trong gia đình, cạnh đó là những miếng vải thô với màu sắc hiếm có được mang về từ Nhật.
Khách đến Shin rất thích những chiếc đầm dạo phố mang phong cách cổ điển, nhẹ nhàng, thiết kế tinh tế. Trường quan niệm, cách giữ chân khách hiệu quả nhất là phải luôn chăm chút chất lượng sản phẩm.
Trường cho biết, tương lai sẽ mở rộng cửa hàng thành quán cà phê - thời trang để khách, chủ yếu là khách quen, đến đây vừa mua sắm vừa thư giãn và thậm chí còn có thể trao đổi sản phẩm với nhau.
Bên cạnh đó, Trường còn giúp những phụ nữ lớn tuổi, nhàn rỗi tìm thấy niềm vui trong những công việc như đan áo len, đơm nút vải, hoa vải... cho sản phẩm của cửa hàng.
Đó cũng là cách Trường giúp họ có thu nhập, tránh được tâm lý mặc cảm vì phải sống nhờ con cháu và có thể xem đây vừa là sáng kiến, vừa thể hiện tấm lòng của cô với họ.
NGUYỄN HẰNG