Kinh doanh BĐS như bước vào "trường đời"
- Chị từng phát biểu: 20 năm làm dưới mặt đất, giờ là lúc chị làm từ mặt đất trở lên. Chị cảm thấy làm từ mặt đất trở lên nó như thế nào?
Chị Phan Thị Bích Hằng: Đó là 1 cách nói rất vui. Làm từ mặt đất trở xuống nó chỉ có duy nhất một con đường, đó là đem lại sự đoàn viên; tìm kiếm một cái đích rất rõ đó là một vong linh, linh hồn cụ thể. Mọi người tiếp cận đến mình bằng cõi tâm linh và đó bao giờ cũng là nơi thánh thiện nhất trong lòng mỗi con người.
Ở cõi tâm linh, ai cũng giống ai, từ ông vua đến dân thường. Họ đều có một cội nguồn để hướng tới là ông bà cha mẹ, những người đã mất và ai cũng trăn trở về cái gì đằng sau cuộc sống của mình. Cho nên con đường rất thẳng và thuần khiết. Còn kinh doanh thì không giống như thế.
Khi làm từ mặt đất trở lên, mình thấy cái đích nó mênh mang lắm, như phù vân Yên Tử vậy. Và thực sự mình thấy rằng giữa lý thuyết kinh doanh với thực tế kinh doanh không giống nhau. Từ lúc tham gia kinh doanh mình mới cảm thấy như bước chân vào trường đời.
- Những trải nghiệm sâu sắc nào ở lĩnh vực kinh doanh BĐS khiến chị coi đây là "trường đời"?
Thương trường thực sự có rất nhiều giông tố. Mình bước chân vào thị trường BĐS lúc này chẳng khác ra biển đúng lúc bão giông. Người âm họ nói vậy là vậy, thỉnh thoảng mới gặp 1 người gọi là "ma" - cà chớn một chút thôi. Với những gia đình không tìm thấy hài cốt người thân, cũng cá biệt một vài người lên báo chí trách lỗi tại nhà ngoại cảm. Nhưng 80-90% số người còn lại hiểu rằng, đó là "phúc chủ lộc thầy". Tìm được hài cốt người thân cũng nhờ vào sự thành tâm, duyên phúc của Chủ chứ không hoàn toàn do tài năng của Thầy.
Thế nhưng trong kinh doanh BĐS thì khác lắm. Mình thấy thị trường BĐS thực sự như là một cơ thể đang bị viêm nhiễm, nó lên cơn sốt nóng lạnh, hôm nay thế này mai thế khác.
Lấy ví dụ từ sàn của mình, vừa mới 3 tuần trước giao dịch còn rất là tấp nập, tự nhiên 3 tuần này vắng tanh. Chỉ cần một thông tin nhạy cảm thì lập tức thị trường khác hẳn.
- Tham gia thị trường chưa lâu nhưng chị có lý giải gì về sự "viêm nhiễm", không khoẻ mạnh của lĩnh vực này?
Đó là một cơ thể khi nóng khi lạnh, người ta không biết bệnh của nó đến từ đâu, song người ta cứ đổ tại siết chặt tín dụng, tại cái nọ cái kia song họ chưa tìm được căn nguyên của căn bệnh đó là gì. Theo tôi, đó là hiệu ứng đám đông.
Thứ nhất đầu tư theo kiểu cơ hội quá nhiều và đầu cơ chứ không xuất phát từ nhu cầu thực tế. Trong khi chủ đầu tư làm dự án quá ồ ạt, tung hàng ra, bắt thị trường phải oằn xuống. Đó là khi đường cung thì 10 nhưng đường cầu chỉ có 2-3 thôi.
Qua điểm bão hoà rồi nó sẽ đến cái điểm đi xuống dốc và lúc này có những người vẫn kiên quyết không xuống giá; một số nhà đầu tư lớn bằng mọi cách thoái vốn để cắt lỗ. Bên cạnh đó có những người kỳ vọng, cố gắng cổ suý đám đông nhằm kích cầu lên thông qua 1 bài báo hoặc bằng 1 thông tin ảo chỗ này có dự án, công trình kia mở ra. Sự không đơn thuần của thị trường cũng là lý do khiến mình tự nhiên cảm thấy cuốn hút, thú vị và muốn tìm hiểu.
Qua rồi thời "sau một đêm thành tỷ phú"
- Chị có dự cảm và nhận định thế nào về diễn biến thị trường BĐS thời gian tới?
Mình nghĩ thị trường đã qua giai đoạn chộp giật, lướt sóng kiếm lời kiểu sau một đêm thành tỷ phú rồi, và nó rất khó trở lại như trước vì đang là lúc các phân khúc BĐS, các dự án bung ra như nấm sau mưa trong khi nhu cầu thực tế chỉ là 1 phần rất nhỏ. Ví dụ ở một vài khu đô thị lớn, thậm chí ở trung tâm Hà Nội, tất cả các nhà đều đã có chủ rồi nhưng được bao nhiêu nhà bật đèn vào buổi tối, tức là biểu hiện không có người ở.
Bằng cảm nhận của người kinh doanh thì kỳ vọng sẽ có cú hích hâm nóng thị trường lúc này là rất khó, thị trường BĐS chưa thể nóng lại được ngay. Nó từ cái biểu đồ đi lên trước đây, rồi đi xuống bây giờ và sắp tới sẽ đi ngang ra. Sẽ không xuống nhưng thị trường cũng không vút lên mà đi ngang theo chiều lên với bình độ thoai thoải. BĐS sẽ trở về với giá trị thực chứ không phải giá trên trời.
- Khi biết chị tham gia thị trường BĐS hẳn nhiều người quen thân chị cũng rất ngạc nhiên. Câu hỏi nào họ dành cho chị nhiều nhất?
Rất nhiều người mới nghe tỏ ra bất bình, phản ứng dữ dội, họ cho rằng mình đang đem tên tuổi ra đánh bóng, kiếm tiền vì kinh doanh bất động sản rất dễ kiếm tiền. Cũng không ít bạn bè can ngăn quyết liệt không cho mình làm.
Một số người hiểu hơn thì thắc mắc kinh doanh, thương trường nó khác lắm, e Bích Hằng không làm nổi kinh doanh, nhất là lĩnh vực này vì tính hay thương và nghĩ cho người khác. Quả là ở trong môi trường của các thầy cô và sinh viên, một môi trường trí thức nơi họ vắt chất xám và sức lực ra để nỗ lực làm việc, học tập; chứng kiến cảnh những giảng viên trẻ thù lao giờ giảng rất thấp, họ cố dạy thật nhiều lên, dạy đêm hôm ca nọ ca kia để đủ tiền mua căn hộ xa xa, thậm chí ở những khu cũ nát, mình rất trăn trở, nhiều khi cảm thấy lo lắng cho nhiều người thu nhập bình thường không biết bao giờ mới mua được nhà ở.
Vào làm việc ở Phương Trang, mình ấp ủ sau khi các dự án BĐS du lịch của công ty tung ra đem lại lợi nhuận, mình sẽ vận động công ty đầu tư ra Hà Nội, xây một khu nhà thuê hoặc bán với giá thấp. Có thể gọi là khu làng trí thức dành cho những giáo viên, sinh viên đến ở sinh sống.
- Như vậy dường như chị đến với kinh doanh như để góp sức "phân chia lại của cải xã hội", lấy của người giàu chia cho người nghèo?
Ấy chết, nói vậy phạm huý quá! Mình có là gì đâu mà làm nổi việc đó. Trên thực tế công ty đã có nghị quyết luôn dành 10-15% lợi nhuận trong 1 năm kinh doanh để đi làm từ thiện, tài trợ và tổ chức các chương trình xã hội và Công ty đã thực hiện như vậy trong nhiều năm nay rồi. Đây cũng là một trong những lý do quan trọng khiến mình gia nhập với Phương Trang.
Cùng với Giáo hội Phật giáo Việt Nam, Tổ đình Vĩnh nghiêm, đặc biệt là Thầy trụ trì Thích Thanh Phong, công ty đã tham gia hỗ trợ kinh phí tìm mộ và làm lễ cầu siêu cho các Liệt sĩ, làm từ thiện, cứu trợ đồng bào bị thiên tai ở rất nhiều tỉnh thành trong cả nước, đặc biệt là ở Phú Quốc, Côn Đảo, Quảng Trị, Thừa Thiên, Gia Lai, Bình Định, Lạng Sơn...
Làm nhiều việc nhưng tên tuổi họ rất khiêm tốn bởi tinh thần "Quân tử thi ân bất cầu báo", nghĩa là làm bao nhiêu không cần biết, chỉ cần biết cuộc sống cộng đồng được nâng lên, những người nghèo khổ, hoạn nạn được giúp đỡ và coi đó là sự ghi nhận chứ không phải làm để ghi tên mình.
- Trước đây công chúng biết chị là 1 nhà ngoại cảm và 1 giảng viên đại học. Năm nay chị bắt đầu có thêm 1 vai trò nữa, vậy thời gian chị dành cho các công tác này thế nào?
Thực ra mỗi người mỗi ngày chỉ có 24 tiếng không thể sinh ra hơn nhưng mình được cái rất thuận lợi là môi trường công tác của mình tại trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội mà hiệu trưởng là bác Trần Phương và đồng nghiệp cực kỳ thông cảm và chia sẻ.
Bác Trần Phương có lần nói rằng, "một mình Bích Hằng có thể tìm được nhiều liệt sĩ chứ rất nhiều giáo sư tiến sĩ không tìm nổi 1 liệt sĩ, cho nên các giáo sư tiến sĩ và Nhà trường phải hỗ trợ, cho phép Bích Hằng tự chủ động điều phối công việc, làm việc ở phòng kế toán, tham gia giảng dạy khi có thể và ưu tiên tối đa cho việc làm từ thiện xã hội."
Còn việc tâm linh mình thường làm vào buổi tối và ngày nghỉ. Trước đây mình đi xa thường xuyên nhưng từ vài năm nay do vấn đề sức khoẻ, cột sống bị thoát vị đĩa đệm do đi núi đi rừng nhiều quá, ngồi xe xóc nên mình không đi xa được nhiều. Việc kinh doanh, một tuần mình dành khoảng 4 buổi đến sàn.
Mình tham gia kinh doanh không phải vì mục đích kiếm tiền mà một phần là ý thích tìm hiểu, trải nghiệm để có kiến thức thực tế sinh động cho việc giảng dạy về kinh tế sau này, quan trọng hơn là cơ hội để đóng góp, trợ giúp nhiều hơn nữa những hoàn cảnh khó khăn vươn lên trong xã hội.
- Cảm ơn và chúc chị thành công!
Theo VEF