Đã 1, 2, 3 cái thứ 3 tiếp theo mà tôi vẫn còn cảm giác lâng lâng của chuyến du lịch Hạ Long vào ngày thứ 3 đặc biệt ấy. Đây cũng là lần thứ 3 trong đời tôi đến với Hạ Long chứ có ít ỏi gì đâu, có vẻ chuyến đi này thật có duyên với số 3.
Khác với các lần trước, đoàn chúng tôi lựa chọn du thuyền đủ cho cả phòng để bắt đầu 24h trọn vẹn lênh đênh trên vịnh. Khi con tàu lướt nhè nhè trên biển, xóa mờ dần những tòa nhà cao tầng của thành phố để lọt mình vào giữa lô xô núi đá và mênh mang nước biển trong xanh tôi vẫn không biết rằng mình sẽ có một đêm tuyệt vời đến thế.
Sau buổi chiều tắm biển mệt nhoài, hoàng hôn xuống êm như hơi thở người con gái. Một vài vệt nắng còn sót lại màu đỏ gạch vắt ngang qua nền trời. Núi đổ màu xanh thẫm và nước biển cũng bắt đầu đậm cái màu xanh rêu phong của núi. In ít gió thôi, nếu trên đất liền chắc phải oi bức lắm. Vậy mà tàu chúng tôi đỗ ở khu vực gần bãi tắm Titop như một thành phố nhỏ, thanh sạch và dịu êm, thấp thoáng bóng người đi lại trong khoang và trò chuyện ríu rít trên boong những con tàu bên cạnh.
Mấy chị em nằm kềnh cang trên ghế mây và tự cho mình cái quyền lãng mạn hơn mấy anh con trai đang chúi đầu vào đồng bài bạc. Sở hữu một bầu trời rộng lớn và trọn vẹn đến tận cùng, ngắm thỏa thích những vạt mây bay lãng đãng đến ngẩn ngơ. Tôi thầm nghĩ giờ này của ngày hôm qua, mình đang cắm đầu chạy xe về nhà giữa phố phường đông đúc với lùng tùng áo chống nắng và khẩu trang. Kì thật, một cảm giác khác biệt đến lạ lùng.
Bữa tối bắt đầu cũng là lúc mà lần lượt các du thuyền lên đèn soi bóng lung linh trên mặt nước. Sếp bảo "anh vừa gọi điện thuê cái tàu kia nó bật đèn trang trí phục vụ mình đấy, các em thấy không, nó mà bật thì đúng là mình được hưởng rồi còn gì". Tất cả mọi người cười ồ lên tâm đắc với ý kiến thật là sáng giá.
|
Ban đêm, tàu trở nên kỳ ảo. Ảnh: Lan Hương. |
Biển về đêm là độc quyền của ánh sáng. Trong bóng đêm đầy huyễn hoặc và mênh mang của biển một đốm sáng nhỏ cũng đủ làm người ta chú ý, đằng này lại là những vũ điệu của ánh sáng biến tấu không ngớt và nhân đôi sức hấp dẫn của nó khi soi bóng biển đêm. Các con tàu đua nhau với hàng đèn nhấp nháy, với những ô cửa kính sáng choang nhìn thấu nội thất sang trọng, với tiếng nhạc sập sình đâu đó, tiếng nhóm thanh niên hét lên đầy phấn khích khi câu được một chú mực xinh xinh vừa dạo qua đây...
Chẳng có gì thú vị hơn khi lại nằm trên boong và tiếp tục ngắm bầu trời không biết chán, bạn sẽ vẫn biết gió đang thổi hướng nào khi nhìn mây bay và biết tàu đang quay hướng nào khi nhìn bóng trăng chênh chếch, tất nhiên tôi có cái may mắn sở hữu một đêm trời đẹp.
Yên tĩnh mà không hề cô đơn, thật thiên nhiên mà không hiu quạnh, mỗi người trong đoàn chúng tôi đều có cảm nhận riêng cho mình về Hạ Long, nhưng chắc chắn những giây phút được cùng nhau thư giãn ấy sẽ theo chúng tôi về Hà Nội, là câu chuyện của nhiều nhiều những tuần sau đó, là nỗi bâng khuâng mỗi khi ai đó nhắc đến đi vịnh, là cảm giác bồi hồi nhung nhớ cho những mùa du lịch tiếp theo.
Và với riêng tôi, đó là quãng thời gian được tận hưởng cuộc sống trong sự bất tận của ngày thường, lại có một số ngày đặc biệt.
Lan Hương